Đã không dựng được cơ đồ
Cầm bằng mây khói giấc mơ đổi dời;
Mênh mông một nỗi đau đời
Giật mình ngoảnh lại, kiếp người phù du.
Vầng Dương còn lấm bụi mù,
Không soi thấu đến bể sầu thế nhân,
Thì bao nhiêu lưỡi gươm trần
Cũng chưa giết được bạo Tần... đó thôi…